Nhân viên khách sạn bí mật ân ái với du khách, cửa ra, nhìn thấy nàng vẫn đang ngủ ngon lành giữ nguyên bộ dáng như buổi trưa. Hắn cầm bát cơm và đôi đũa lên, nhẹ nhàng kêu nàng vài tiếng. Kêu nhiều lần, nhưng nàng vẫn không phản hồi, đồng thời miệng nhép nhép cái gì đó. “Tách…” Tư Kiến bật đèn phòng lên, kết quả nhìn thấy Khả Hân đầu đầy mồ hôi, lúc này đầu nàng lắc lư mồ hôi đầm đìa. Hắn lại gọi nàng như trước, nhưng dường như nàng không có phản ứng với thế giới bên ngoài. Lúc này Tư Kiến cảm giác được có chút không đúng, hắn vội sờ sờ trán